LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 660

Giang Tùng Bích rút khăn giấy lau lau miệng, cười nói: “Không phải con
hỏi chị ấy chỗ mua tôm hùm sao? Nghĩ tới cửa bái phỏng tương đối có
thành ý.” Nói đi nói lại cho tới tận bây giờ Giang Tùng Bích vẫn chưa biết
Cố Nghiên Thu ở đâu, Lâm Duyệt Vi căn bản không cho cô biết, ngay cả
tiểu khu cũng chưa từng nhắc qua. Giang Tùng Bích nghĩ đến đây thì nhìn
Lâm Duyệt Vi thật sâu, cô hoài nghi Lâm Duyệt Vi đối người ta căn bản là
nhất kiến chung tình, mãi cho đến hiện tại mới phát hiện ra hạt giống trong
lòng mình, còn chết sống không chịu thừa nhận hạt giống ấy đã nẩy mầm,
sao trước giờ cô chưa từng phát hiện ra nàng lại giống vịt chết cái mỏ vẫn
còn cứng như thế.

Giang Tùng Bích cố ý nói cho Lâm Duyệt Vi nghe: “Còn nữa, con cùng Cố
Nghiên Thu tuổi không sai biệt lắm, nói không chừng còn có thể chơi thân
với nhau, chị ấy mới về nước ít bạn bè, con lại thích kết giao bạn bè.”

Bà Lâm chớp mắt, nhìn về phía Lâm Duyệt Vi.

Lâm Duyệt Vi vô tội mà nói: “Nhìn con làm gì? Mẹ tự quyết định đi.”
Ngàn vạn lần đừng cho nàng!

Bà Lâm nghĩ chỗ đó dù sao cũng là hôn phòng của Lâm Duyệt Vi, nên
trưng cầu một chút ý kiến của nàng, lại thấy dáng vẻ nàng chẳng hề để ý,
huống chi tiểu khu đó có an bảo rất tốt, Giang Tùng Bích lại càng không
phải người xấu.

Bà Lâm cân nhắc một lúc rồi nói: “Nàng ở Ngự Lan Uyển số xx.”

Lâm Duyệt Vi: “……”

“Cám ơn dì, con nhất định sẽ đúng giờ bái phỏng, liền đêm nay đi, nói
không chừng còn có thể hẹn chị ấy dùng cơm chiều.” Giang Tùng Bích
ngọt ngào cười, tuy nói chuyện với bà Lâm, nhưng ánh mắt lại cứ nhìn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.