LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 678

vì không muốn mẹ nàng biết nàng tới chỗ Cố Nghiên Thu.

“Tôi biết nhiều bạn của cô lắm, rốt cuộc là ai?” Bà Lâm đập vỗ nồi niêu
quyết hỏi đến cùng.

“Chính là……” Lâm Duyệt Vi đang nghĩ xem nên dùng ai thay thế, nếu
nàng nói ở lại chỗ Giang Tùng Bích chơi hẳn mẹ nàng sẽ giận, nếu nói là
những bạn bè khác, khẳng định lại phải giải thích nhiều hơn, một lời nói
dối phải mang theo ngàn ngàn vạn vạn lời nói dối nữa.

Đúng lúc này, Cố Nghiên Thu nói vọng xuông từ trêи cầu thang: “Duyệt
Vi, phòng em lâu rồi không có người ở, chị vừa thử một chút nước nóng,
không có vấn đề gì.”

Giọng cô không lớn không nhỏ, vừa vặn đủ để bà Lâm nghe thấy.

Lâm Duyệt Vi: “……”

Chỉ nghe bà Lâm “Ai da” mà hờn dỗi một câu: “Con nhỏ đáng chết này, đi
gặp con gái Cố gia mà còn gạt mẹ, đêm xuân một khắc đáng nghìn vàng,
mau đi đi, mẹ không quấy rầy con.”

Lâm Duyệt Vi: “Mẹ, mẹ nghe con……”

Tút tút tút.

Bà Lâm cúp điện thoại còn nhanh hơn thỏ con chạy trốn.

Lâm Duyệt Vi có khí vô lực nói xong chữ cuối cùng: “…… Nói.”

Cố Nghiên Thu: “Có phải chị không nên nói chuyện không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.