LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 692

Cố Nghiên Thu đưa tay qua đỡ nàng, Lâm Duyệt Vi sợ hết hồn, dáng vẻ
mãnh hổ chụp mồi tối hôm qua của cô vẫn khắc sâu trong đầu Lâm Duyệt
Vi, thoáng cái dán vào ván cửa đứng thẳng, tựa như đứng phạt.

Cố Nghiên Thu: “? ? ?”

Lâm Duyệt Vi: “Tự em tới là được.”

Cố Nghiên Thu ngượng ngùng thu tay về: “Chị nấu cháo, em muốn ăn sáng
không?”

“Ăn.” Tối hôm qua Lâm Duyệt Vi cũng coi như tiêu tốn khá nhiều sức lực,
sáng sớm ngủ cái bụng đói liền kêu ùng ục, dù cho hiện tại vẫn rất mệt mỏi,
thế nhưng tiếng nổ rền vang trong bụng đã chiến thắng cơn buồn ngủ của
nàng.

Thời điểm Cố Nghiên Thu giơ tay lên, ống tay áo trượt xuống một chút,
nàng da dẻ trắng nõn, trêи tay bị dây thắng siết lấy lộ ra vết máu ứ đọng,
càng nhìn càng giật mình.

Lâm Duyệt Vi giả vờ giật mình bật thốt lên: “Tay của chị. . .”

Cố Nghiên Thu rất nhanh thu tay vào trong tay áo: “Vừa rồi không cẩn thận
va phải.”

Vẻ mặt cô nhàn nhạt, nói cái gì đều tự như nói thật. Nếu như Lâm Duyệt Vi
tối hôm qua chưa từng nhìn thấy cô nằm ngửa trêи giường liên tiếp ngồi
dậy bị dây thừng kéo lại, nói không chắc sẽ tin.

Lâm Duyệt Vi liền vội vàng hỏi: “Trong nhà có thuốc không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.