LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 704

Cố Nghiên Thu lúc này thật sự kinh thiên động địa ho khan.

Bác sĩ rung đùi đắc ý, cười hì hì, vui vẻ hài lòng nói : “Kỳ thực tối hôm qua
tôi đều nghe thấy. . .”

Lâm Duyệt Vi khuôn mặt dữ tợn nhào tới : “Ông mau câm miệng cho tôi!”

Tác giả có lời muốn nói: Lâm Duyệt Vi (sinh vô khả luyến – sống không
còn gì luyến tiếc): Mời tên bác sĩ này tới là quyết định sai lầm nhất hai
mười hai năm qua của tôi.

Cố Nghiên Thu (ho khan đến dừng không được): Tối hôm qua rốt cuộc xảy
ra chuyện gì

【khϊế͙p͙ sợ】

Bác sĩ: Tôi không có tên tuổi, vậy cũng không thể ngăn cản tâm trợ công
của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.