LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 703

Hắn vén tay áo lên nói : “Được thôi, ngược lại nghề phụ của tôi cũng là làm
bác sĩ tâm lý, tôi có giấy chứng nhận tư cách, thời đại sinh hoạt hỗn tạp, ai
mà không đa tài đa nghệ.”

Lâm Duyệt Vi : “. . .”

Cố Nghiên Thu ở một bên nhìn, cười cười, rất khổ cực mới có thể duy trì
vẻ bình tĩnh.

Lâm Duyệt Vi chần chờ nhìn người bạn này: “Ông không phải giấy chứng
nhận tư cách thú y chứ?”

Bác sĩ làm dáng muốn chạy : “Tôi thật sự có giấy chứng nhận tư cách, tâm
lý chính kinh bát kinh, không tin tôi bảo con gái tôi chụp cho cô xem. Cô
lại dáng vẻ này, tôi không trị nữa, tôi thật sự không trị.”

Lâm Duyệt Vi đem người dỗ dành trở về, nói : “Trị trị trị, tôi chỉ đùa một
chút thôi.”

Lâm Duyệt Vi quay đầu nhìn Cố Nghiên Thu, chỉ thấy cô đưa lưng về phía
mình, một tay đỡ sô pha, một tay đỡ eo, vai nhỏ run run, nghi ngờ nói: “Chị
sao vậy?”

Cố Nghiên Thu ho khan vài tiếng, xoay qua, nói : “Eo không quá thoải
mái.”

Đây xem như là bệnh nghề nghiệp của bác sĩ, vội vã, nói : “Ai nha mau tới
để tôi nhìn một chút, tuổi còn trẻ eo liền không tốt, có phải là túng ɖu͙ƈ quá
độ không? Phải biết tiết chế chứ.” Nói xong ánh mắt ám muội đánh giá
Lâm Duyệt Vi cùng Cố Nghiên Thu.

“! ! !”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.