LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 702

Lâm Duyệt Vi cũng đổi quần áo, trước khi ra cửa nàng mới nhớ tới mình
không giống với Cố Nghiên Thu, nàng là nhân vật công chúng, vạn nhất bị
chộp được coi như có mười cái miệng cũng không nói được.

Lâm Duyệt Vi đơn giản đem bác sĩ gọi tới nhà.

Bác sĩ bốn mươi, năm mươi tuổi, tướng mạo hiền lành hòa ái, là Lâm
Duyệt Vi mấy năm trước ngẫu nhiên quen biết, hai người là bạn vong niên,
nếu không phải như thế, Lâm Duyệt Vi cũng sẽ không nửa đêm gọi điện
thoại liên tục nhiều lần như thế. Bác sĩ vừa nhìn thấy Cố Nghiên Thu, liền
nói với Lâm Duyệt Vi: “Đây chính là bạn của cô?”

“Đúng.”

“Liền tối hôm qua trêи cái kia. . .”

“Mau mau xem bệnh đi.” Lâm Duyệt Vi chỉ lo hắn nói ra cái gì không ăn
khớp với những gì nàng nói với Cố Nghiên Thu, liên thanh thúc giục.

Bác sĩ thức thời buông tay, nói : “Cơ mà tôi cũng không phải bác sĩ tâm lý.”

Lâm Duyệt Vi : “. . . Không phải bác sĩ tâm lý ông tới làm gì?”

Bác sĩ này một tiếng, nói : “Cái kia không phải cô vô cùng lo lắng gọi tôi
đến sao? Vốn là hôm nay tôi không cần đi làm.”

Lâm Duyệt Vi sững sờ nháy mắt, mặc kệ, nói rằng : “Này, mặc kệ bác sĩ gì,
ông liền xem cho người ta đi chứ.”

Bác sĩ : “. . .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.