LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 727

dạo gần đây đều cùng Cố Nghiên Thu ở bên nhau, thình lình buổi tối không
được gặp mặt, phát hiện bản thân phá lệ nhớ đến người kia vô cùng.

“…” Cố Nghiên Thu trầm mặc trả lời: “Chị ngủ rồi thì ai đang nói chuyện
với em đây?”

“Ý em là chị có phải bị điện thoại của em đánh thức không? Có mệt nhọc
không? Linh tinh này nọ đó…” Lâm Duyệt Vi hơi ngửa mặt lên trời rồi ngã
xuống giường a một tiếng: “em lại nói lung tung rồi, không biết đang nói gì
nữa.”

Lâm Duyệt Vi mém chút liền lớn gan nói trắng ra: “Em nhớ chị” ba chữ cứ
vậy mà lớn tiếng la lên để lấy lòng Cố Nghiên Thu, đem hết tưởng nhớ cả
ngày biểu lộ hết ra ngoài.

Cố Nghiên Thu cười nói: “Để fans của em thấy được, có phải sẽ sụp đổ hết
hình tượng hay không?”

Lâm Duyệt Vi một ngón tay đưa điện thoại đè một bên: “Bọn họ sẽ không
thấy được, chỉ có chị mới được thấy thôi.”

Mặc kệ Lâm Duyệt Vi có nhìn được hay không, Cố Nghiên Thu vẫn hướng
về không khí trước mặt làm một cái cúi chào tiêu chuẩn, mỉm cười nói:
“My pleasure!”

Lâm Duyệt Vi nghe được giọng nói kia trong lòng cồn cào đến lợi hại,
trước kia không chú ý, hiện tại trong điện thoại sao lại câu người đến vậy.

“Cố Nghiên Thu”. Có lẽ do đột nhiên xa xách hay do không gian xung
quanh yên tĩnh khiến Lâm Duyệt Vi có một cảm giác khác lạ, nàng cảm
giác được trái tim mình không còn chịu được khống chế mà muốn từ lồng
ngực nhảy ra, là một loại tình cảm xưa nay chưa từng có đang rất gấp gáp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.