LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 733

Cố Nghiên Thu nói: “Em không mất trí nhớ, do chị vẫn chưa nghĩ ra nên
nói với em thế nào.”

Lưu tiên sinh tra được quê quán của mẹ Cố Nghiên Thu – Thẩm Hoài Du ở
Thôn Dương Thanh cách đây không lâu, vào khoảng thời gian khi Lâm
Duyệt Vi đi tập huấn. Cố Nghiên Thu tới thành phố N gặp nàng, sau khi trở
về ngày hôm sau liền nhận được điện thoại của Lưu tiên sinh.

Lưu tiên sinh đã quá quen với những vụ điều tra hiếm lạ cổ quái kiểu này,
thời đại đã thay đổi, đối với việc điều tra về Thẩm Hoài Du anh cũng không
cảm thấy kỳ lạ.

Lưu tiên sinh: “Tôi đã tra được, hơn nữa còn tìm được mấy người từng
sống ở Thôn Dương Thanh vào thời điểm ấy, trong đó một người là thân
thích của Thẩm gia, mong cô chọn thời gian tới đây, tôi sẽ kỹ càng tỉ mỉ nói
với cô, trong điện thoại tôi chỉ có thể nói đơn giản.”

Cố Nghiên Thu trầm mặc thật lâu, loại cảm giác bất an lại vây lấy mọi giác
quan của, cô nói: “Anh gởi địa chỉ cho tôi, cuối tuần này tôi sẽ tới đó một
chuyến.”Cố Nghiên Thu không sợ gì, nhưng cô không thích trạng thái cái
gì cũng không biết, cô lại không thể lập tức bay tới đó, nên đành phải kéo
dài thời gian tìm ra chân tướng vài ngày.

“Cuối tuần?” Lâm Duyệt Vi nhớ lại, xem mấy ngày nay Cố Nghiên Thu
nhắn cho nàng những gì, trong đầu nàng chỉ có diễn kịch nên nghĩ không ra
được gì, bèn mở lịch sử trò chuyện ra xem, ngoài mấy tin nhắn đại loại như
chào buổi sáng với chúc ngủ ngon ra, thì chỉ hỏi ăn cơm chưa, hoàn toàn
không khác gì mọi hôm.

Lâm Duyệt Vi không cao hứng mà nói: “Chị đã biết rồi vì sao không nói
với em?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.