LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 808

khi sắp xếp được những suy nghĩ đang bủa vây trong lòng, cô vẫn chưa
muốn gặp nàng.

Cố Nghiên Thu chậm rì rì mà thu dọn bàn làm việc, chuẩn bị tan tầm, hai
hàng lông mày của cô lúc nào cũng nhíu lại.

Nói mười phút, nhưng Cố Nghiên Thu lại xuống muộn hơn năm phút, Lâm
Duyệt Vi cũng không để ý, sau khi Cố Nghiên Thu đóng cửa lại, nàng đã
gấp đến không chờ nổi chồm qua từ ghế lái, một tay chống lên cửa sổ phía
sau Cố Nghiên Thu, nhiệt tình mà ngậm lấy cánh môi cô, trằn trọc thâm
nhập.

Nỗi nhớ qua ba tháng không gặp, không phải chỉ cần đánh nhau một trận ở
phòng tập, hay một nụ hôn triền miên nóng bỏng thì có thể vơi đi phần nào.

Cố Nghiên Thu đè lên bả vai nàng đẩy ra, nhẹ thở gấp, dưới ánh mắt đầy
nghi hoặc của Lâm Duyệt Vi, cô hắng giọng nói: “Sẽ bị người nhìn thấy,
không tốt.”

“Vậy chờ về nhà.” Lâm Duyệt Vi híp mắt nhìn thoáng qua dòng xe cộ, bật
xi nhan rẽ trái, hỏi, “Tối chị muốn ăn gì?”

“Không biết.”

“Ăn quán cơm hôm nọ đi, chỗ từng làm thẻ hội viên.” Lâm Duyệt Vi nói,
nhà hàng ấy còn lừa nàng hơn phân nửa gia tài.

“Cũng được.”

Không thể không nói quán ăn này rất biết cách làm ăn, lúc hai người tới
còn giới thiệu một khu hoa hồng do nhà hàng trồng, chỉ cần trả tiền thì
được túy ý hái, bất quá một lần chỉ có thể mua một đóa, nếu không thì dựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.