LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 810

nhà nên hơi áy náy.

Cố Nghiên Thu sờ sờ cằm, nói: “Chắc đang ở trong nồi?”

“Trong nồi?” Lâm Duyệt Vi tưởng mình nghe lầm, chỉ chỉ về phía phòng
bếp.

Cố Nghiên Thu gật gật đầu.

Lâm Duyệt Vi đi về phía phòng bếp, bật mở đèn trước cửa, bỗng thấy một
con mèo với nét mặt tang thương đang nằm trong nồi đun nước trêи bệ bếp
quay lại nhìn, hai lỗ tai mèo giật giật theo.

Lâm Duyệt Vi: “……”

Cố Nghiên Thu đứng sau lưng nàng bất đắc dĩ mà nói: “Gần đây nó thích
tiết mục tự chui vào nồi sắt hầm chính mình.”

Schrodinger lãnh đạm mà: “Meo.” Sau đó thì quay về nằm lại trong rồi,
nhìn về phía bóng đêm mênh ʍôиɠ.

Lâm Duyệt Vi nhỏ giọng hỏi: “Sợ người lạ sao?”

Cố Nghiên Thu trả lời: “Không đến nỗi vậy, có sữa thì là mẹ, nhưng em
chưa từng cho nó ăn, nếu không sợ nó sẽ vừa cào vừa ôm em.”

Lâm Duyệt Vi cuồng mèo, giờ phút này vừa thấy một con mèo không khác
gì Mèo vương Vương Tổ Hiền như con búp bê vải hoàn mỹ, thì chẳng sợ
nguy hiểm bị cào, nàng cũng muốn thử một lần.

Cố Nghiên Thu bước theo nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.