LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 812

à?”

“Không có.” Cố Nghiên Thu nói, “Thì ghen.”

“Ăn dấm với ai?”

“Schrodinger.”

“Ăn dấm với người bằng xương bằng thịt thì thôi đi, giờ còn ăn dấm với
con mèo nữa.” Lâm Duyệt Vi đột nhiên cười, dùng một giọng nói vô cùng
nhẹ nhàng.

Nàng thề nàng chỉ nói giỡn, lại không biết những lời này đã chọc tới Cố
Nghiên Thu 'bề ngoài bình thản bên trong thần kinh mẫn cảm'.

Sắc mặt Cố Nghiên Thu trong nháy mắt bỗng thay đổi.

“Lu dấm nhỏ.” Lâm Duyệt Vi cười muốn dắt tay cô, Cố Nghiên Thu trực
tiếp tránh tay nàng dỗi, “Có phải em lại cảm thấy chị đặc biệt vô cớ gây
rối?”

Lâm Duyệt Vi ngốc ra: “Em đâu có.”

Cố Nghiên Thu nói: “Ăn dấm với mèo thì sao?”

Lâm Duyệt Vi nói: “Không sao mà, chị ăn đi ăn đi, em chỉ nói chị –” Lời
nói đã vọt tới bên miệng, nhưng vì không muốn đi vào vết xe đổ, nàng cũng
không muốn tiếp tục cùng Cố Nghiên Thu chiến tranh lạnh, bèn hạ thấp
đầu, nặng nề mà nói, “Không có gì, em sai rồi.”

Cố Nghiên Thu: “Trong lòng em căn bản không cảm thấy mình sai, chỉ nói
cho có lệ với chị thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.