LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 837

Lâm Duyệt Vi cũng có duyên trời sinh với động vật nhỏ, tốc độ
Schrodinger thân cận nàng còn mau hơn cả Cố Nghiên Thu, rốt cuộc thì
Lâm Duyệt Vi không giảm béo cho nó, không hành hạ nó bằng tập huấn
kiểu địa ngục,
nên lúc nó bị bế lên cũng không cào nàng nữa, thậm chí còn
kiêu ngạo dùng quả đầu nhỏ cọ cọ lên lòng bàn tay Lâm Duyệt Vi.

Lâm Duyệt Vi ôm mèo vào trong phòng bếp, nhỏ giọng nói: “Tiết Tể[2],
sao con hay thẹn thùng giống ba ba vậy nè.”

[2] Schrodinger trong tiếng trung là Tiết Định Ngạc, nên Lâm Duyệt Vi gọi
nó là Tiết Tể, Tể ở đây nghĩa là nhóc con/nhãi con.

Mẹ Lâm Duyệt Vi vừa trở về ngày hôm sau đã đặt tên mới cho
Schrodinger, khiến nó nghe xong phải giật giật đầu, nhìn về phía phòng
khách, Cố Nghiên Thu đang ngồi trêи sô pha phát ngốc, cho có lệ mà:
“Meo.”

Lâm Duyệt Vi lại hỏi: “Tiết Tể, con đoán xem khi nào thì mẹ bắt được ba
con đây?”

Schrodinger ngửa đầu dùng đôi mắt màu xanh thẳm nhàn nhạt nhìn nàng,
ngay cả meo cũng không thèm meo lấy một tiếng.

Lâm Duyệt Vi nhịn không được vỗ lên đầu quả dưa của nó, bất mãn nói:
“Không tin năng lực của mẹ con à?”

Schrodinger tránh thoát khỏi tay nàng, dùng đầu lưỡi hồng phấn ɭϊếʍ ɭϊếʍ
móng vuốt, uyển chuyển nhẹ nhàng mà nhảy đi mất, đỏng đảnh đi vào
phòng khách, phần lưng tạo thành một đường cong mỹ miều, vô cùng tuyệt
đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.