LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 835

Nàng chợt phát hiện mình rất giống động vật tới kỳ động ɖu͙ƈ, mặc kệ Cố
Nghiên Thu làm ra biểu tình gì, có động tác nào, nàng đều có thể liên tưởng
tới chuyện đó, trước đó không hề có chuyện này.

Xe vừa dừng lại trong gara, Lâm Duyệt Vi không mở khóa cửa xe, Cố
Nghiên Thu kinh ngạc chọn mi, nói: “Sao –“

Lâm Duyệt Vi đã nhào tới.

Không thể làm chuyện khác, hôn môi vẫn được mà.

Lúc Cố Nghiên Thu xuống được xe cánh môi đã sưng đỏ, mắt tràn ngập làn
sương mù chưa tiêu tán, dựa vào cửa xe đứng trong chốc lát, mới giảm bớt
được trọng lực trêи đôi chân mềm nhũn, Lâm Duyệt Vi phải nắm tay dắt cô
vào nhà.

Lâm Duyệt Vi không nắm tay theo kiểu bình thường, mà vừa nắm vừa lắc,
hai người nắm tay nhau dung dăng dung dẻ, Cố Nghiên Thu nhớ lúc cô còn
học mẫu giáo, lão sư cũng từng nắm tay các bạn như vậy khi ra ngoại thành
dạo chơi.

Người ta hay nói hai người yêu nhau như học sinh tiểu học, còn Lâm Duyệt
Vi thì yêu nhau như trẻ em mẫu giáo.

Bạn trẻ mẫu giáo vừa vào nhà, đã lạch cạch lạch cạch lạch cạch mở hết đèn
trong nhà lên, đứng trong huyền quan xoay một vòng tròn, ngay cả thảm
cũng bị nàng chà tới nhăn nhúm, Cố Nghiên Thu: “……”

Lâm Duyệt Vi ngượng ngùng mà ngồi xổm xuống trải lại tấm thảm.

Cố Nghiên Thu buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.