LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 839

Tiếng nàng nói đột nhiên nghẹn trong cổ họng, thân mình căng cứng, tầm
mắt chuyển qua cuối vách tường.

Cố Nghiên Thu đã trượt tay vào áo nàng…

Hơn mười giây sau, Cố Nghiên Thu giúp nàng sửa lại quần áo.

Rõ ràng chuyện đáng nhắc tới vẫn chưa xảy ra, mặt Lâm Duyệt Vi đã đỏ
đến không thể nhìn, có lẽ nàng cũng không tốt hơn cô là bao.

Sau một lúc lâu, Cố Nghiên Thu mới nghẹn ra một câu: “Vừa nãy có vấn
đề sao?”

Lâm Duyệt Vi: “Không, không có.”

Schrodinger há miệng ngáp một cái, nằm ngã trêи mặt đất.

Lâm Duyệt Vi cúi đầu hôn Cố Nghiên Thu, làm những gì Cố Nghiên Thu
vừa làm với nàng, thời gian kéo dài hơn vài giây.

Khi hai người dừng lại, Schrodinger đã ngủ mất, có thể do nó không thấy
được cái muốn thấy, nên nhàm chán đến ngủ mất.

Lâm Duyệt Vi nhảy xuống khỏi đùi Cố Nghiên Thu, nói: “Em ôm
Schrodinger đi ngủ.”

Cố Nghiên Thu bật cười.

Lâm Duyệt Vi không biết vì sao Cố Nghiên Thu lại cười, nhưng giờ phút
này nàng chỉ muốn nhiệt độ cơ thể giảm xuống, nàng ôm Schrodinger lên
lầu, đặt nó vào ổ, có chăn mềm mại, còn có gối đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.