LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 858

Cố Nghiên Thu lại gõ nàng một câu: “Nhớ rõ, mẹ hiền chiều hư con.”

Cô cứ nhắc đi nhắc lại những lời này, cho người ta tự do lại như bắt ép,
Lâm Duyệt Vi tức giận đến xốc cổ áo cô lên, cánh môi áp đi cổ cô dùng sức
nút mạnh, Cố Nghiên Thu ăn đau, vội nói: “Ngày mai chị còn phải gặp
khách hàng.”

Lâm Duyệt Vi nhìn dấu hôn màu đỏ, ngượng ngùng nói: “…… Đã không
còn kịp rồi.”

Cố Nghiên Thu nhìn nàng: “Ngày mai em còn muốn ra cửa không?”

“Em không……” Lâm Duyệt Vi nhận thấy ánh mắt của cô, vội sửa lời nói,
“Ra cửa, em muốn ra cửa.”

Cố Nghiên Thu hừ lạnh một tiếng tới gần nàng: “Muộn rồi.”

Lâm Duyệt Vi hét lên một tiếng, hai tay che cổ mình lại cười chạy vắt giò
lên cổ, Cố Nghiên Thu đuổi theo phía sau nàng, cuối cùng đè được nàng
lên chiếc bàn ăn bằng đá cẩm thạch, đáp lễ nàng gấp ba lần.

Lâm Duyệt Vi nhìn vào gương soi, quay đầu, trừng mắt với Cố Nghiên Thu
còn đang tươi cười dị thường sáng lạn nói: “Có phải chị muốn đánh nhau
không?”

Cố Nghiên Thu nói: “Đúng vậy.”

Lâm Duyệt Vi nói: “Chờ đó, để xem em có đánh chị rụng răng đầy đất
không.”

Cố Nghiên Thu kiêu ngạo mà cười: “Ha ha ha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.