LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 859

Hai người ở dưới lầu náo loạn một trận, cũng không tính lên lầu, Lâm
Duyệt Vi nghiêm túc tự hỏi tính khả năng mang chuyện vừa làm trong
phòng ngủ chuyển dời xuống dưới lầu, Cố Nghiên Thu nói trúng tim đen
đánh vỡ ảo tưởng của nàng, nói: “Vô dụng, Schrodinger nhận người không
nhận phòng.”

Lâm Duyệt Vi mạnh miệng nói: “Em sẽ dạy dỗ nó.”

“Chúc em may mắn.” Cố Nghiên Thu nhún nhún vai, nói, “Mẹ hiền chiều
hư con.”

Lâm Duyệt Vi nhào tới: “A a a a Cố Nghiên Thu em liều mạng với chị.”

Cố Nghiên Thu thành thạo trốn tránh sự tập kϊƈɦ không hề có kết cấu của
nàng, cuối cùng hai người đều mệt đến ngã nhào trêи sô pha, Lâm Duyệt Vi
nói: “Sao hôm nay chị điên vậy? Bá tổng tin Phật đâu mất rồi?”

“Chị không phải bá tổng tin Phật, tự em nói vậy thôi.” Cố Nghiên Thu cảm
thấy như cả người hưng phấn, một chút cảm giác buồn ngủ cũng không có,
cô dựa vào bàn trà chống cằm, nói, “Chị đã sớm cất Phật châu rồi. Nhưng
nếu em thích kiểu tin Phật, thì chị cũng làm được.”

“Được, cứ như vậy đi.” Lâm Duyệt Vi dùng ngón tay điểm lên chóp mũi
cô, nói, “Như vậy chị tương đối đáng yêu.”

Cố Nghiên Thu chớp chớp mắt: “Chẳng lẽ trước giờ chị không đáng yêu?”

Lâm Duyệt Vi đã chịu bạo kϊƈɦ, lập tức thổ lộ nói: “Đáng yêu đáng yêu, chị
lúc nào cũng đáng yêu chết em.”

Cố Nghiên Thu cười rộ lên, cười đến cực kỳ đẹp, còn lộ ra vài phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.