LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 861

Đồng hồ treo trêи tường điểm hai giờ sáng, Lâm Duyệt Vi lưu luyến mà lôi
kéo Cố Nghiên Thu dậy, nói: “Ngủ? Ngày mai chị còn phải đi gặp khách
hàng mà?”

Cố Nghiên Thu ngáp một cái: “Ừm.”

Lâm Duyệt Vi lên lầu phủi hết lông mèo vươn trêи giường, hai người ôm
nhau ngủ, Schrodinger bị ném sang một góc giường, hai người một mèo
tường an không có việc gì mà lâm vào mộng đẹp.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Duyệt Vi bị Schrodinger dẫm tới tỉnh, từ
bụng dẫm đến trêи mặt, nguyên một con mèo mập ú, nếu không phải xưa
nay Lâm Duyệt Vi có rèn luyện, chắc sẽ bị nó dẫm tới méo mặt. Con mèo
này cũng biết bắt nạt kẻ yếu, biết Cố Nghiên Thu là một người ba ba lạnh
nhạt, nên nó dùng mẹ nó để vươn vai dẫm chân tập thể ɖu͙ƈ buổi sáng.

Lâm Duyệt Vi mở đôi mắt muốn híp lại, nhìn Schrodinger dẫm trêи người
mình đến vui vẻ vô cùng, rồi mới nhìn về phía Cố Nghiên Thu đang ngủ
ngon lành bên cạnh, nhất thời thanh tỉnh.

Schrodinger bị Lâm Duyệt Vi bịt miệng từ trêи giường ôm xuống dưới,
Lâm Duyệt Vi rón ra rón rén đóng cửa lại, đi vào phòng khách giáo ɖu͙ƈ
Schrodinger.

“Con có biết ba ba ở bên ngoài làm việc vất vả, cuối tuần còn phải ra ngoài
gặp khách hàng, đều là vì cái gì, còn không phải vì hai mẹ con chúng ta có
thể có một cuộc sống an ổn bình định, con xem lại chính mình đi, mỗi ngày
ngoại trừ ăn thì chỉ biết ngủ, càng ngày càng mập, con có cống hiến gì cho
gia đình này hả? Chẳng lẽ con không cảm thấy tự hổ thẹn sao?”

Schrodinger meo meo hai tiếng, ôm đầu nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.