LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 862

“Buổi tối quấy rầy ba mẹ sinh em bé thì thôi đi, bây giờ con xem mấy giờ
hả, còn chưa tới sáu giờ sáng con có biết không? Tối hôm qua ba mẹ hai
giờ mới ngủ, đến bây giờ chỉ mới ngủ ba tiếng, người làm bằng sắt cũng
chịu không nổi. Mẹ biết, tính tình mẹ tốt, nhưng nếu con mà đánh thức ba
ba, bữa sáng hôm nay đừng hòng có phần của con.”

Schrodinger run lên xoã tung bộ lông mềm, rụt rè mà ngồi xuống.

“Thái độ đoan chính một chút.” Lâm Duyệt Vi kéo Schrodinger dậy,
Schrodinger vì sinh hờn dỗi mà không thèm nhìn nàng, Lâm Duyệt Vi nói,
“Mới nói con hai câu đã không vui? Quay lại đây.”

Schrodinger: “……”

Lâm Duyệt Vi dùng hai tay kéo mặt Schrodinger, mạnh mẽ bắt nó đối diện
nàng, nói: “Biết con nghe không hiểu tiếng người……”

“Phốc –” sau lưng bỗng truyền đến một tiếng cười trầm thấp.

Lâm Duyệt Vi quay đầu lại, thấy Cố Nghiên Thu đang mặc áo ngủ đứng
nhìn, lập tức không cần con gái, vỗ vỗ tay đứng lên: “Sao chị tỉnh rồi?”

Cố Nghiên Thu cười vô cùng ôn nhu: “Tới xem em dạy dỗ con gái.”

Lâm Duyệt Vi nói: “Còn chọc em nữa, không phải chị nói em là mẹ hiền
chiều hư con sao?”

Cố Nghiên Thu kéo nàng lại: “Không cần, lát nữa chị sẽ dạy dỗ nó.”

Lâm Duyệt Vi hiếu kỳ nói: “Chị dạy dỗ thế nào?”

“Sơn nhân tự có diệu kế.” Cố Nghiên Thu ngáp đến chảy cả nước mắt, giọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.