LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 865

Cố Nghiên Thu nháy mắt nhìn nàng: “Em không ngủ sao?”

“Em ngủ chứ.” Lâm Duyệt Vi từ trêи người Cố Nghiên Thu xoay người
nằm xuống giường, nói, “Không phải do chị lộn xộn à? Nói buồn ngủ mà
chứ chọc em không ngừng nghỉ.”

Cố Nghiên Thu lập tức nhắm mắt: “Ngủ ngủ, à…… Chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.” Lâm Duyệt Vi cúi người nhẹ nhàng hôn lên cánh môi cô,
xúc cảm cực mềm và ấm.

Hai người sóng vai nằm xuống, Cố Nghiên Thu dùng một bàn tay nhấc áo
ngủ Lâm Duyệt Vi lên, tay dán lên eo và bụng nàng, máy sưởi trong nhà
còn không ấm áp bằng thân nhiệt của cô, ngay cả đôi tay cũng vậy.

Thần kinh Lâm Duyệt Vi khẩn trương và căng thẳng, âm thầm nghĩ: Người
ta đều nói buổi sáng con người có ɖu͙ƈ vọng mạnh nhất
, Cố Nghiên Thu có
phải muốn làm gì không? Bây giờ Schrodinger vẫn đang ở bên ngoài cào
cửa, khẳng định không vào được, nàng có nên cự tuyệt không?

Song lại vui vẻ cảm thán: Không ngờ Cố Nghiên Thu còn có dáng vẻ này.

Lâm Duyệt Vi khép hờ mắt chờ Cố Nghiên Thu, sau một lúc lâu qua đi,
nghe thấy tiếng hít thở đều đều của đối phương, nàng mới trợn mắt nghiêng
đầu nhìn lại, Cố Nghiên Thu đã ngủ rồi, hóa ra cô thật muốn ngủ với nàng,
trải qua chuyện tối hôm qua, tiến triển chỉ tới mức không còn ôm eo nàng
cách quần áo khi ngủ nữa.

Hành động này của Cố Nghiên Thu cứ khiến Lâm Duyệt Vi nghèn nghẹn,
làm lòng cô ngứa ngáy khó chịu, đầu óc cứ như chiếc xe lửa tu tu chạy
không khống chế nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.