LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 866

Vận động não đến mệt mỏi, nàng mới đặt tay mình lên mu bàn tay Cố
Nghiên Thu đang còn trêи eo nàng, điều chỉnh tư thế thoải mái nhất, cũng
chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Schrodinger cào cửa một hồi, phát hiện ba mẹ không có phản ứng gì, hoàn
toàn bỏ mặc nó, mới nhảy nhót mà bước ung dung xuống lầu tìm miêu
lương.

Schrodinger ăn xong bữa sáng, ở trong phòng khách vận động trong chốc
lát — có thể do Cố Nghiên Thu có yêu cầu khắc nghiệt với nó, nên đã giúp
nó từ một con mèo lười nhác, vì duy trì thân hình hoàn mỹ mà biết tự thân
vận động. Vận động xong, Schrodinger đi phòng bếp nhảy vào nồi đun
nước ngồi xổm, nó không phải thích nồi sắt, mà vì thích ngồi trong nồi sắt
có thể nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài.

Hôm nay cũng là một ngày đẹp trời với ánh nắng rực rỡ, Schrodinger thích
ý mà mị mị đôi mắt màu xanh ngọc, dùng đầu lưỡi hồng phấn ɭϊếʍ láp da
lông của mình.

Cũng không biết ba mẹ khi nào mới có thể rời giường.

***

Ba mẹ ngủ một giấc qua bữa sáng, Lâm Duyệt Vi nằm mơ thấy nàng với
Cố Nghiên Thu làm cho xong chuyện đêm qua chưa làm, quá trình vô cùng
kỹ càng tỉ mỉ, cũng vô vạn triền miên.

Lần này sau khi kết thúc mới bị Schrodinger dẫm tỉnh.

Schrodinger? Schrodinger à!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.