LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 962

không được muốn kì kèo mặc cả một chút, nói: “Cũng không nhất định,
vạn nhất mẹ em cả đêm không thể ngủ, bản thân ở trêи giường khóc một
suốt đêm thì sao?”

Cố Nghiên Thu: “………………”

Cố Nghiên Thu nói: “Được rồi, vậy chúng ta về nhà em.”

Lâm Duyệt Vi: “Đừng, hơn nửa đêm bị đánh thức mẹ sẽ đánh chết em,
ngày mai đi, ngày mai hẳn đi.”

Cố Nghiên Thu không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm nàng hai giây, đột
nhiên xoa lên đầu nàng.

Lâm Duyệt Vi giật mình: “Làm gì nữa vậy?”

Cố Nghiên Thu nói: “Có ai từng sờ đầu em chưa? Ngoại trừ ba mẹ.”

Lâm Duyệt Vi nhớ tới một người, Khuất Tuyết Tùng, mỗi lần nói nàng
ngốc thì luôn sờ đầu nàng, nhưng trước mặt bạn gái thì không có bất luận
kẻ nào được tồn tại, đặc biệt là Khuất Tuyết Tùng, cho nên Lâm Duyệt Vi
trả lời: “Không có.”

Cố Nghiên Thu nở nụ cười vừa lòng: “Thuộc về chị.”

Ý cô là động tác sờ đầu này thuộc về cô, Lâm Duyệt Vi tâm nói: Đừng nói
sờ đầu, chỗ nào trêи người em cũng thuộc về chị, chị muốn sờ chỗ nào
cũng được.

Hai người trở về nhà, Lâm Duyệt Vi mở hết đèn trong phòng khách, nằm
dài trêи sô pha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.