LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 992

Nhiễm Thanh Thanh không mời rượu hai người, vì lúc sáng trước khi đi Cố
Nghiên Thu vẫn chưa chuẩn bị đồ ăn ngày mai cho Schrodinger nên đến tối
vẫn cần phải về nhà. Ăn xong cơm chiều, hai người cùng Nhiễm Thanh
Thanh xem TV một lát rồi được bà tiễn ra cửa.

Cố Nghiên Thu mở cửa xe, nhìn hai mẹ con đứng ở cạnh cửa chào tạm biệt.

Lâm Duyệt Vi ôm mẹ nàng, xúc động mà nói: “Mẹ, đừng sợ, có con là đủ
rồi.”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Có con vẫn không đủ.”

Lâm Duyệt Vi: “Hả?”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Bây giờ không phải đang thịnh hành cái gì mà
tiểu chó săn với cún con sao [2], chờ mẹ ly hôn, mẹ cũng phải đi hưởng thụ
chút cuộc sống tốt đẹp của người trẻ tuổi, không thể để mình ông ta chiếm
tiện nghi được.”

[2] kiểu người tình trẻ tuổi

Lâm Duyệt Vi: “……”

Lâm Duyệt Vi bước về phía cửa xe, đưa lưng về phía mẹ nàng vẫy tay:
“Mẹ, con đi đây.”

Nhiễm Thanh Thanh: “Con đi nhanh đi.”

Cố Nghiên Thu lái xe rời khỏi nhà họ Lâm, ánh đèn xe càng ngày càng thu
nhỏ lại – như hai ngọn đèn đang lờ mờ trôi trêи đảo hoang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.