LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 995

cười xong rồi, mới nói: “Do chính em nói còn gì.”

Lâm Duyệt Vi nhớ lại đối thoại vào buổi tối nọ, một tiếng mà đáp rằng:
“Do em, do em nói.”

“Vậy em cười gì? Không chấp nhận?” Cố Nghiên Thu nghiêm trang nói.

Cô càng đứng đắn, câu nói càng nghiêm trang lại càng lộ ra hơi thở không
đứng đắn, cảnh giới không đứng đắn cao nhất có lẽ chính là thế này, ghẹo
người ta trong vô hình. Lâm Duyệt Vi tâm động ý động, quả nhiên thả mèo
trong tay đi, chu môi hôn tới.

Từng nụ hôn vụn vặt cứ thế rơi xuống từ trán đến khoé môi, tràn ngập mê
luyến khó có thể miêu tả.

Cố Nghiên Thu thoả mãn khép hờ đôi mắt.

Lâm Duyệt Vi vẫn mải mê nhắm mắt đắm chìm trong ngọt ngào, không
nhìn thấy Cố Nghiên Thu quay sang thể hiện sự đắc chí với Schrodinger.

Schrodinger: “……”

Hừ, ba ba ấu trĩ.

Schrodinger quay người, lắc ʍôиɠ về phía Cố Nghiên Thu.

Cố Nghiên Thu chợt nhắm mắt lại, xoay người đè vai Lâm Duyệt Vi, một
tay lót dưới cổ nàng, hôn càng sâu hơn.

Hai người thân thiết hồi lâu, thở gấp ngồi dậy, giúp đối phương sửa lại quần
áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.