LÃN ÔNG - Trang 182

Lúc chú từ bếp đi lên, ông chủ và người tỳ thiếp yêu quý đã lùi vào phòng
ngủ. Họ đang nói gì với nhau? Khuôn mặt nhăn nhó của chú áp vào cánh
cửa giống hệt con quỷ. Một lát sau, một nụ cười khó hiểu làm giãn ra
những vết nhăn trên khuôn mặt, vào giờ tí khuya khoắt này, có thể ông chủ
đang tìm cách vui trò mây mưa để xua đi nỗi khắc khoải của mình. Lan có
mặt ở đây phải chăng là vì việc ấy? Niềm ham muốn được cảm thấy gần
gũi Kim bỗng làm bụng nó thắt chặt lại khi trở về tấm phản ngủ.
Rời cô tì thiếp nhỏ, vị lương y nằm sang một bên, hơi thở ngắn lại với cảm
giác bồng bềnh bay lên chơi vơi và sống động lạ thường trên châu thân
mình. Được kích thích bởi Rồng – Lửa của bộ thận, ông đã không tiếc khi
buông xả mà chẳng quan tâm áp dụng động tác bế tinh. Thật vậy, có ích chi
việc rút lui khỏi chiến trường để kéo dài thêm mười hai năm tuổi thọ nhờ
vào nguyên khí Dương khi người ta không chút nào chắc chắn sẽ còn sống
trong khi toàn bộ cơ thể ông còn lưu lại dấu vết khoái lạc của người con gái
mềm mại hơn nhung lụa, một lần nữa niềm biết ơn lại hướng về vợ ông, bà
Tuyết, người mang đến cho ông niềm vui đó. Một khoái cảm kéo dài chầm
chậm và cảm nhận một cách mãnh liệt không bảo đảm cho ông được
trường thọ, nhưng đã đẩy xa giá lạnh, bóng tối và cái chết. Đêm nay có thể
là đêm cuối cùng của ông trong thế giới người sống.
Ông không muốn nghĩ tới việc ấy.
Cạnh bên, khuôn mặt Lan đượm chút mệt mỏi và hạnh phúc. Ông đưa
những ngón tay vuốt khỏi má cô một lọn tóc đen dài. Đôi mắt cô lấp lánh
trong ông như những chú cá bé xíu. Phải chăng đây là người phụ nữ đã
nhiều lần đi sát bên ông ở Nghệ an mà chẳng bao giờ để ý đến? Có thật thế
không? Ngày Lan bị dầm trong trận mưa rào đột ngột, yếm lụa đào ướt
nhoà trên đôi nhũ hoa trần trụi, nước mưa xối xả xung quanh đôi chân
chụm lại. Có bao giờ ông quên được ngày mưa rào đó? Chuyện này không
thoát khỏi sự theo dõi của bà vợ ông. Ông thấy lại bà trogn quầng sáng
những cây đèn đang cháy, bà cười vui, không khóc trong đêm trước lúc lên
kinh đô để tình âu yếm càng tăng thêm. Cổ nghẹn ngào, ông thở dài.
- Ông chủ muốn dùng chút trà không?
Lan chạy lấy bình trà nóng trong chiếc giỏ nhồi bông. Từng hớp nhỏ ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.