LÃN ÔNG - Trang 194

cho nhau, sản sinh ra nhau, cùng làm nhau yếu đi. Nhưng trong cuộc đấu
tranh miên trường này không có bên nào chiến thắng cả\/
Thế tử liền nói:
- Cụ trích dẫn Trang Tử rất hay. Xem ra cụ rất giỏi về học thuyết này
và tính cách của cụ cũng vậy.
- Muôn tâu, Đông Cung muốn nói gì ạ?
- Lão sư ơi! Lão sư không hề có ý định dâng lên Chúa một lá biểu để
mong có được chức vị và theo sau xe loan. Lão sư thích sống đạm bạc và
thoải mái theo sở nguyện của mình.
Nắm đúng thời cơ đi thẳng vào vấn đề mà ông quyết định bám chắc vào, vị
y sư nói:
- Tâu Đông cung, nói điều ngược lại là nói dối. Nhưng chẳng phải
thần đến đây để phục vụ Đông cung đó sao? Để chữa b…
- Đó là sự đề xướng của ông Quận Huy, ông này thích cai trị và mua
chuộc đã làm cho Chúa Thượng phụ thân ta triệu hồi lão sư ra kinh đô –
cậu bé vương gia ngưng lời rồi lập tức nói thêm – Xin lão sư đừng chống
chế.
- Làm sao thần có thể chống chế? Nhưng không vì thế mà thần đã
vượt qua bao nhiêu núi đồi, nắng mưa và bao nỗi trầm luân khổ ải để mang
lại cho Đông cung nguồn lực xoay chuyển và an lành của Trời. Nhờ đó mà
cuối cùng sức mạnh của chính Thế tử đã được khôi phục.
Thế tử nói:
- Ta biết thế.
- Mong sao ngài hãy thuận theo sức mạnh siêu việt đó và khôi phục
được trật tự tối ưu để kéo dài thêm chu kỳ sống. Nhưng kính tâu, thần
không thể đạt tới điều mong muốn nếu không có sự trợ giúp của trật tự đó.
Trong một cử động mệt mỏi, cậu bé quay lại đối diện với những hình thú
vật chạm nổi trên chiếc ghế để lộ ra khuôn mặt nhỏ xinh xắn. Trên chiếc cổ
gầy gò, một tĩnh mạch xanh đập rất nhẹ mà tưởng như nếu lấy ngón tay ấn
xuống nó có thể tắt.
Đôi mắt nhắm lại, Thế tử nói:
- Cảm ơn Lão sư, không một ai có thể khôi phục được chút trật tự nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.