LÃN ÔNG - Trang 230

nhường nào? Tình cảm này là một phần không thể thiếu được trong nghề
nghiệp của ông mà người ta gọi đó là sự bất lực hay định mệnh…


Quận Huy ra lệnh:
- Đóng chặt cửa lại!
Ở ngoài phủ chúa, trước cánh cửa đồ sộ bằng đồng được đóng kín vang lên
tiếng hò reo tung trời của đám binh lính, với ám hiệu định trước, tất cả
mang khí giới kéo đến rầm rập. Rồi nhiều tóan từ nhiều nơi khác lại xô đến
bổ xung thếm cho những toán được trước tạo thành nhiều làn sóng nối tiếp.
Họ bận áo ngoài tím sẫm , súng ống mới toanh như hưởng ứng một lời kêu
gọi huyền bí nào đó. Nhìn những cánh cửa đóng chặt, bọn chúng sôi động
quay cuồng chung quanh phủ chúa cố tìm một lối vào, từ đông sang tây,
quặt bên phải , nhào bên trái, gầm rú man rợ như muốn xé nát cả trời cao
đất thấp.
- Phủ chúa đã bị bao vây!
Quận Huy thét lên với quan thị vệ Châu tái mét mặt mày đang hộc tốc chạy
ra:
- Các ông là những người chịu trách nhiệm việc quân sử của Hội đồng
cơ mật quốc gia, phải làm ngay mọi cách để trấn an quân dưới trướng. Đi
đi!
Ngay tức thì, ngài Đại thần Nhiếp chính chạy đến thỉnh cầu tân Chúa cho
phép trừng trị bọn phiến loạn với thanh bảo kiếm của Chúa quá cố Trịnh
Sâm. Sau khi quỳ xuống đón nhận, ông ra lệnh mang tới con voi trận của
ông.
Trong lúc ấy, quan thị vệ Châu đứng chót vót trên trường thành phủ chúa
đang tìm cách nói với đám lính hung hãn vô kỷ luật. Lũ này gào to, tay
vung cao khí giới (toàn là những khẩu súng bắn được nhiều phát do nước
ngoài đem tới) điểm từng lời của ông thị vệ bằng những tiếng la hét vừa
chĩa lên nhiều mũi nhọn tua tủa.
Ông này gào rát cả cổ, run lên sợ hãi:
- Nếu các người có điều gì thỉnh cầu thì hãy nói đi, ta sẽ tâu lên! Bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.