LẲNG LƠ - Trang 113

- Lạy Chúa! – Nàng tỉnh táo ngay và bỗng dưng sợ hãi.
- Thưa bà Khaked, - giọng từ bên ngoài, - bây giờ đã là hơn mười hai giờ,
tôi mang lại cho bà bữa sáng.
- Để ngoài đó, bà Waters.
Đầu nàng nhức như búa bổ. Nàng cố nhớ lại những mẩu của đêm trước.
Dần dần chúng hiện ra và xâu chuỗi lại với nhau. Lạy Chúa! Ricky. Hắn ta
vẫn đang say sưa trên giường của nàng. Nàng ngồi dậy và nhìn xung quanh.
Cứ như hôm qua trong phòng có bữa tiệc vậy.
Lạy Chúa! Có vậy. Chỉ có hai người. Nói chuyện về Người tình của
Chatteley phu nhân.
Nàng đứng dậy khoác chiếc áo kimono lụa vào người, và nghĩ cách thoát
khỏi gã tài xế của nàng.
Bà Walters có lẽ chẳng ngạc nhiên khi nàng ngủ qua đêm cũng một người
đàn ông nào đó. Nàng thường như vậy. Nhưng lần này lại là với tên lái
riêng? Lạy Chúa!
- Ricky! – Nàng lay mạnh hắn ta. - Dậy đi. Biến đi.
- Sao? Sao? - Hắn mở choàng mắt. – Tôi đang ở đâu? -Rồi hắn nhớ ngay
lập tức. - Tất nhiên. Anh dậy ngay đây, em yêu. Anh sẽ làm lại cái điều em
thích đêm qua.
Nàng nhìn hắn ta.
- Quên hôm qua đi, Ricky. Tôi không phải là em yêu. Tôi là bà Khaked.
Cậu cũng đừng quên. Làm ơn mặc quần áo và ra khỏi đây ngay.
Hắn ta ngồi dậy trên giường.
- Bà đuổi tôi à?
- Nếu cậu hiểu rằng tôi không thuê cậu nữa thì nhầm rồi. Nhưng hãy nhớ
giùm cho đêm qua chỉ là sự tưởng tượng của cậu mà thôi.
Chó đểu! Chỉ là sự tưởng tượng! Hắn nhớ rất rõ cảnh bà Khaked ngồi lên
mình hắn, trên người chỉ còn chiếc áo khoác lông chồn, đội cái mũ lái xe
của hắn và kêu la. “Ai đến trước là người thắng”. Thật chó đểu!
Fountaine mệt mỏi đi vào nhà tắm, Ricky mặc vội quần áo. Hắn ta ra khỏi
phòng ngủ, gần như bước qua khay thức ăn sáng rồi đi xuống tần dưới.
Bà Walters đang quét bụi trên bàn ghế, nhìn hắn bằng cái nhìn lạnh lùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.