LẲNG LƠ - Trang 125

- Tuyệt vời. Tất nhiên, khi còn đnở Anh, món anh còn nợ Fonicetti sẽ là
mối quan tâm của tôi. Chúng tôi đã thỏa thuận với nhau.
Nico gật đầu.
- Tôi hiểu điều đó.
- Ông Fonicetti không vui vì chuyến đi bất ngờ và bí mật của anh. Nếu anh
bàn bạc với họ…
Nico cảm thấy lo lắng ngày một tăng. Chàng không thích Feather, không
thích bị lên lớp.
- Ông có thể giúp tôi kéo dài thời hạn nợ được không? – Chàng hỏi cộc lốc.
- Tôi có thể gia hạn cho anh. – Feather nói lạnh lùng. - Nếu anh cộng tác
với tôi trong một vụ nhỏ.
- Vụ gì vậy?
- Không có gì phạm luật đâu, nhẹ nhàng thôi. – Feather cười. Nụ cười áp
đảo. – Anh đã cảm thấy thật sự nhận lời chưa? - Hắn hỏi.
- Trong cuộc đời bao giờ cũng có chỗ cho sự lựa chọn. – Nico trả lời gọn.
Đôi mắt nhỏ tí của Feather tối sẫm lại.
- Anh không có quyền lựa chọn đâu, nếu anh vẫn muốn sống yên lành.
Trà được mang đến trên một cái khay nhỏ và nhiều loại bánh quy.
Nico nuốt ực một ngụm rượu lớn. Chàng muốn thoát khỏi nơi đây.
- Vụ gì vậy? – Chàng hỏi lại lần nữa.
- Một con ngựa sẽ chạy trong cuộc đua lớn vào thứ bẩy tới. Con ngựa đó rất
có khả năng thắng. Điều chúng tôi muốn là con ngựa đó thua. Việc của anh
là sắp xếp chuyện đó.
Nico nhảy lên.
- Làm sao tôi làm được?
- Con ngựa có tên là Garbo. Của Vanessa và Leonard Grant. Anh chàng đua
ngựa có tên là Sandy Roót thường xuyên ngủ với bà Grant và chồng bà ta
hình như cũng không phản đối, còn vợ anh ta thì bị bỏ rơi. Cô ta là cô gái
dễ thương, con gái của huấn luyện viên đua ngựa hàng đầu Charley
Watson. – Feather ngừng lại để uống trà và ăn bánh nhúng vào đó. – Bây
giờ nếu Charley biết được điều gì đang xảy ra với con gái mình thì Sandy
có thể vĩnh viễn rời bỏ cả công việc lẫn sự nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.