LẲNG LƠ - Trang 49

- Tôi muốn nói là khi chúng ta đến London. Tôi có thể mời bà dùng bữa tối
ở tiệm Annabels?
Fountaine cau mày. Thật là điên ruột khi phải đối phó với một gã đàn ông
săn gái, trong khi tất cả những gì nàng muốn lúc này là nhắm mắt kiếm một
giấc ngủ. Nàng liếc nhìn dọc lối đi thấy một cô tóc vàng cỡ ba mươi tuổi
mặc áo khoác lông chồn có vằn.
- Thử với cô ta xem, - nàng nói lạnh lùng. – Tôi nghĩ anh sẽ thành công hơn
đấy.
Nico nhìn theo anh mắt nàng.
- Tóc nhuộm, phấn son quá trớn mong được bà công nhận cho khiếu thẩm
mỹ tương đối của tôi.
- Ôi, trời ơi! Sao nàng vừa thoát khỏi Jump lại bị dính phải một gã săn gái
khác thể nhỉ. Nàng quay đi và nhìn đăm đăm qua cửa sổ. Có lẽ, đúng ra thì
nàng phải mang theo Jump, dù chỉ để hắn bảo vệ nàng khỏi bọn nhiễu sự
trên máy bay.
- Bà hãy cài dây an toàn.
- Cái gì?
- Đèn hiệu đang nhắc nhở đấy. – Nico nói và định giúp nàng làm việc đó.
- Tôi tự làm lấy được, cám ơn, - nàng làu bàu, bực dọc.
Nico bối rối. Một người đàn bà mà lại thờ ơ, và tệ hơn nữa, chán chường
trước sức quyến rũ của chàng? Không thể tin được. Chưa từng có. Trong
mười năm qua chàng đã chinh phục được vô số những cô đào Hollywood.
Những cô gái rất trẻ, rất đẹp, rất ngon lành, rất ngoan ngoãn… phục tùng
chàng cả ngày lẫn đêm. Không bao giờ có chuyện quay đi.Luôn luôn say
mê. Thế mà bây giờ cái cô… cái bà nàng người Anh này…Quá tự mãn,
chỏng lỏn và ác khẩu, thật là đáng ghét, không thể chịu được.
Nhưng còn… Nếu chàng muốn giấu viên kim cương vào chỗ đâu đó của bà
ta thì chàng không thể có quyền chống đối được. Chàng phải tìm cách nào
đó chuyện trò và hơn thế, kết thân.
Chiếc máy bay đang trượt trên đường băng chuẩn bị cất cánh.
- Bà có cảm thấy căng thẳng không? – Nico hỏi.
Fountaine ném sang chàng một cái nhìn khinh miệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.