LẲNG LƠ - Trang 48

- Mất thì giờ quá, - Fountaine than vãn và để cho Jump khoác chiếc áo lông
chồn vào vai nàng.
Nhân đó hắn toan giữ lấy nàng trong vòng ôm nồng nàn nhưng nàng đã
khéo léo đẩy hắn ra và giơ má cho hắn hôn dưới hình thức thân mật.
- Đừng làm thế trước mặt mọi người, - nàng nói khẽ. – Tôi phải giữ thanh
danh chứ.
- Bao giờ em gọi điện cho anh? - Hắn hỏi với vẻ băn khoăn, tỏ ra quan tâm
đến chuyến đi London hơn là đến thanh danh nàng.
- Nhanh thôi, - nàng đáp ngắn gọn.
Nico chiếm chỗ ngồi cạnh bà Khaked vì hai lẽ. Thứ nhất – để mang viên
kim cương của chàng qua hải quan Anh thì còn ai tốt hơn một người đàn bà
Anh có dáng dấp mệnh phụ nên sẽ không bị hỏi đến. Thứ hai - chuyến bay
chắc sẽ dài và buồn tẻ, và mặc dù bà Khaked hơi cứng tuổi so với sở thích
lâu ngày của chàng, song ít ra nàng trông cũng có vẻ biết cách làm chàng
thích thú, và nếu gặp may thì có thể rủ bà ta chơi tạm vài ván backgammon.
Chàng để cho Fountaine chọn chỗ ngồi cạnh cửa sổ trước khi chàng ngồi
xuống.
Nàng liếc nhìn chàng, đôi mắt kỳ ảo sửng sốt đánh giá.
Nico mỉm cười, đầy vẻ quyến rũ của riêng chàng.
- Xin chào bà, cho phép tôi được tự giới thiệu, Nico Constantine.
Nàng nhướn mày giễu cợt, anh chàng trông cũng hấp dẫn, song quá già so
với nàng, còn nàng thì chẳng cần chuyện trò gì cả, nhất là lúc này.
Nico vẫn không thôi.
- Còn bà là..?
- Bà Khaked, - nàng đáp gọn lỏn, - và liệu tôi có thể báo trước với ông rằng
mặc dù chúng ta còn ngồi cạnh nhau mấy tiếng bay nữa, nhưng tôi mệt mỏi
lắm, và dĩ nhiên là không thể chuyện trò xã giao được đâu. Ông hiểu tôi
chứ, ông… ờ..
- Constantine. Tất nhiên tôi hiểu. Nhưng tôi có thể mời bà một chút
Champagne, được chứ?
- Ông có thể cứ gọi Champagne ngay đi. Nhưng đừng quên rằng đó là sự
phục vụ không mất tiền đối với khách đi hạng nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.