LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1145

tiếp thì nghe tiếng một Nho đồng xen vào:

- Phủ Tôn, học trò đã đối ra rồi: “Trường tài khuất vu đoản thủ” ( Từ

Thì Tiến cười nói:

- “Trường tài khuất vu đoản thủ” (tạm hiểu ý như câu Một nghề cho

chín còn hơn chín nghề), đối với “người có tài nhưng thành đạt muộn” ,
đoạn đối này chấp nhận được.

Rồi gã viết trên bài thi của Nho đồng này một chữ “Khả”, nói:

- Lấy ngươi vậy, mấy người các ngươi lui ra.

Sau khi các Nho đồng đó đã lui ra hết, Từ Thì Tiến tiếp tục đọc phần

thừa đề của Trươg Nguyên:

- Phu nhân quý phi quý, bất đãi ý kế kỳ tiện chi nhật dã. (Trượng phu

bất kể quý phú hay không cũng không bao giờ mưu tính những chuyện hèn
hạ bỉ ổi) Xoay đầu nhìn giáo thụ phủ và hai giáo dụ huyện, ba vị học quan
này cùng gật nhau, đều cảm thấy đoạn thừa đề này rất ngắn gọn mà lại lưu
loát.

Từ Thì Tiến lại đọc tiếp:

- Nhiên năng tiện chi như thử hĩ, cố quân tử bất vụ tồn hồ nhân chi

thuyết. Kim tòng nhân dục quý chi tâm nhi thôi trạch chi tắc tịnh quý bất
nhược kỳ độc quý, ngẫu quý bất nhược kỳ hằng quý: nhất quý tức bất khả
sử nhân canh tiện, nhi đại viễn vu kỳ sơ chi bất quý, nhiên giai kỳ sự vu lự
biểu, nhi hi công vu lý tuyệt dã. Kim chi thế, phạt mộc chi ca vô văn, thiên
tử bất cầu hữu hĩ: kiều xa chi chiêu hi khiển, chư hầu bất bái sư hĩ. Dục cầu
nhân chi sở quý vu kim thế hồ? Ý duy khanh đại phu chi cường hữu lực giả
hồ?

Đọc đến đây, Từ Thì Tiến vỗ đùi khen:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.