LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1173

Trương Nguyên rất vui mừng, chắp tay nói:

- Nương tử chớ có nuốt lời!

Đạm Nhiên vô cùng xấu hổ, quay lưng đi, nghe Trương Nguyên nói

vọng theo:

- Vậy ta cũng đi về đây!

Nàng ừ một tiếng, lát sau quay người lại, thấy Trương Nguyên đã lên

con thuyền mui đen, đứng ở mui thuyền vòng tay thi lễ với nàng, nàng cũng
vội vén áo thi lễ, mắt nhìn con thuyền đi xa dần, tâm trạng trở nên trống
vắng, lại nghĩ tới việc mình đã đồng ý đọc sách cho hắn nghe, nàng vừa xấu
hổ lại vừa chờ mong, Trương Nguyên thì không xấu hổ mà chỉ chờ mong.
Ngày mùa hè ở đình trúc lưng chừng núi Bạch Mã nghe Đạm Nhiên đọc
sách, thật là sự hưởng thụ đẹp biết chừng nào, giọng nói mềm mại uyển
chuyển của Thương Đạm Nhiên cực kỳ êm tai, chỉ e đến lúc đó chỉ mải
nghe giọng của nàng mà quên mất ý tứ câu chữ của cuốn sách, ban đầu nên
để nàng đọc cuốn gì đây?

Trương Nguyên đột nhiên gõ mạnh một cái vào trán mình, Vũ Lăng

đứng bên cạnh vội hỏi:

- Thiếu gia làm sao vậy?

Trương Nguyên cười nói:

- Không có gì, tống đi rồi.

Vũ Lăng tò mò không biết thiếu gia gõ trán rồi tống cái gì đi!

Đến bến Hạnh Hoa Tự, Trương Nguyên lên bờ đi đến phủ thầy Vương,

lão gác cổng nói rằng lão gia vẫn chưa từ Tiêu Sơn trở về, Trương Nguyên
không vào trong phủ, trở về thuyền mui đen, người phu chèo thuyền chèo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.