LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1215

Trương Nhữ Sương tuy nói như vậy nhưng lại không có ý trách Trương

Nguyên.

Trương Nguyên nói:

- Vâng, cháu đã có cách.

Trương Nhữ Sương ồ lên một tiếng, cười:

- Con nói ra xem nào, ta xem có được hay không?

Trương Nguyên nói:

- Nạn hạn hán vô cùng cấp bách, kho lương Dương Hòa cũng không

phải có thể xây trong mấy tháng là xong. Cho dù xây xong cũng không thể
trong thời gian ngắn tích đến vạn đấu gạo được. Vì thế năm nay việc cứu tế
là không thể trông cậy vào kho lương Dương Hòa được. Cháu cho rằng nạn
hạn hán về sau rất có khả năng xảy ra thường xuyên. Xây dựng kho lương
chính là kế sách lâu dài.

Trương Nhữ Sương gật đầu nói:

- Con nói đúng nhưng năm nay nếu xảy ra thiên tai thì làm thế nào. Kì

thực đây là chuyện của Hầu huyện lệnh, ta đây không cần làm thay việc của
người khác nhưng nếu đã xây dựng kho lương Dương Hòa, thì phải suy xét.
Bây giờ không ít dân chúng đều biết việc xây dựng này, đều rất là trông
đợi.

Trương Nguyên nói:

- Kho lương chỉ chiếu cố những trung nông kia thôi, còn đối với tá điền,

chắc là do điền chủ tự cứu tế. Đây cũng là chuyện quan hệ mật thiết với
nhau. Tá điền nếu chết đói hoặc chạy nạn hết, thì năm sau lấy ai trồng trọt
cho những điền chủ đó nữa. Hơn nữa cứ như vậy mà vạch rõ chức trách,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.