LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1240

- Không mang cầu đến.

Trương Nguyên liền dặn tiểu tì đó:

- Vậy sáng mai nhất định phải nhớ mang đến, đừng có quên đấy.

Tiểu tì đồng ý đáp lại một tiếng, quay sang nhìn Tiểu Cơ, Tiểu Cơ khoé

miệng khẽ nhếch lộ ra ý cười, cũng không có ý chối từ.

Trương Nguyên hỏi:

- Đạm Nhiên tiểu thư phải hoàn thành cho xong bức “Bạch mã sơn cư

đồ” đó chứ, căn nhà tranh đó nhớ phải vẽ thêm hai thiếu niên là chủ nhân
của nó, trong đình trúc thì vẽ thêm một vị cô nương xinh đẹp và một tiểu tì.

- Thương Đạm Nhiên trong lòng rất vui nhưng vẫn cố nín cười, từ trên

trúc đình bước xuống đểđi tới chỗ nhà tranh phòng sách. Trương Nguyên
mài mực, nhìn Thương Đạm Nhiên phác hoạ những nét bên ngoài của con
cừu nhỏ, màu mực đậm nhạt ẩm ướt, khi vẽ thì phải dùng đầu bút làm chủ
đạo, vẽ núi đá thì hầu hết đều phác họa theo kiểu đậm nhạt ngược chiều ánh
sáng để làm hiện ra cảnh dãy núi trùng trùng điệp điệp. Đình trúc, nhà
tranh, hàng rào dây sắt đều đã được phác họa những nét cơ bản bên ngoài,
vẽ khá nhanh, ắt là nàng đã suy nghĩ rất lâu. Thương Đạm Nhiên để lại bức
tranh chưa vẽ xong là có ý chờ Trương Nguyên đến. Thương Đạm Nhiên
nhìn Vũ Lăng mấy lần Rồi hạ bút vẽ một đồng tử (cậu bé) đang ngồi trên
thềm đá chống cằm suy tư, dường như là đang lắng nghe tiếng ve kêu. Vũ
Lăng nghĩ thầm: “Đây không phải ta, ta lớn hơn đồng tử này nhiều.”

Trương Nguyên hỏi:

- Còn ta thì ở chỗ nào?

Thương Đạm Nhiên Đôi môi tựa cánh anh đào của Thương Đạm Nhiên

khẽ mỉm cười, nàng vẽ nhanh một thư sinh áo xanh ở phía trước căn nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.