LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1462

Vương Đề Học cảm thấy những gì Trương Nguyên đã thấy rất hợp với

mình, nói chuyện rất tâm đắc, lần lượt từ việc chơi từ, phân biệt nghĩa,
dùng kinh nghiệm từng trải đề bàn về “ Xuân thu “, Trương Nguyên ngẫu
nhiên nói thêm vào mấy câu, vừa có thể nêu rõ những nét chính của vấn đề,
nhưng lại không làm sai lệch ý nghĩa, không phải là người hiếu học có suy
nghĩ sâu xa thì không thể nói được những lời ấy. Vương Đề Học rất tán
thưởng, coi trường thi này như giảng đường “ Xuân thu “, lão râu bạc phất
phơ, luận đàm thoải mái về “ Xuân thu “.

Kỳ Bưu Giai đứng một bên thấy vô vị, còn vài thí sinh khác đang chờ

Đại Tông sư hỏi vấn đáp, nhưng Đại Tông sư đang rất có hứng nói chuyện,
căn bản là không rảnh để ý tới bọn họ. Một đồng sinh trong số họ cao giọng
nói:

- Thầy Đại Tông, bản kinh của học trò cũng là “ Xuân thu “.

Vương Đề Học có chút không vui liền nói:

- Nếu ngươi cũng nghiên cứu về “ Xuân thu “ vậy ta hỏi ngươi, giáng

tội cho Văn Khương là vu trách nhiệm của họ cho Trang Công- luận này có
xác thực không?

Đây không phải là câu hỏi dễ trả lời, nếu không rõ Xuân thu tam truyện

như lòng bàn tay và thông hiểu đạo lí thì sẽ không trả lời được. Tên đồng
sinh đó ấp úng, mặt đỏ bừng.

Vương Đề Học chuyển ánh mắt đến mặt Trương Nguyên, cằm hơi

giương lên, nói:

- Trương Nguyên, ngươi trả lời đi.

Trương Nguyên suy nghĩ chốc lát, rồi trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.