LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1542

Hoàng Nhữ Hanh cầm kính mát trong tay, đây là cái mà hôm qua

Trương Nguyên nhờ Tiêu Nhuận Sinh đem đến, Hoàng Nhữ Hanh nói:

- Trương Nguyên, mắt kính này rất tốt. Năm trước ta mua được một cặp

ở Tô Châu, nhưng không bằng cặp kính của ngươi đưa.

Đột nhiên nghe thấy tiếng đồ sứ rơi vỡ giòn tan ở bậc thềm trước sảnh,

mọi người quay lại thì thấy một đồng tử bưng trà đứng đó khóc mếu máo.
Mấy chén trà trên khay đã rơi hết xuống đất, trên mặt đất đá xanh vương
vãi những mảnh sứ vỡ cùng nước trà.

Bao Hàm Sở cau mày, định nổi giận thì chợt cười to, nói với Trương

Nguyên:

- Năm ngoái, Trương Nguyên ngươi ở trước mặt Tiêu Thái sử và Ngụ

Dung tiên sinh nói đồng tử này bưng trà đi qua nhiều gờ cửa thềm đá, lại
chưa từng sẩy chân đánh vỡ chén trà. Hôm nay cũng cùng một người, vậy
mà y lại làm rơi, việc này nên nói thế nào đây?

Hoàng Nhữ Hanh cũng bật cười ha hả.

Trương Nguyên mỉm cười nói:

- Trước kia khác bây giờ khác, đạo khó khăn như thế, nếu tưởng rằng

vãn bối nay đã đắc đạo, công đức viên mãn kia là học theo Hàm Đan (học
nhưng không thành), khiến cho đường cũng không đi được nữa.

Lời Trương Nguyên nói khá hay, ý vị sâu xa, Bao Hàm Sở khen ngợi:

- Có thiên cơ, không hổ là cao đệ của Tiêu Thái sử và Ngụ Dung tiên

sinh.

Dứt lời, y cùng Trương Ngạc, Trương Đại nhắc đến Nam Khúc và tình

hình gánh hát Khả Thực của Trương thị, Bao Hàm Sở nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.