LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 161

- Nói không sai, đúng là ba chữ đó, ha ha, túc ông, vị này chính là tôn

bối của ngươi ư, một câu mà có thể diễn tả hết được ý nghĩa của ba từ đó
không phải là chuyện dễ, Sơn Âm Trương Thị quả nhiên là nhân tài đông
đúc.

- Nhóc con miệng còn hôi sữa chỉ được cái nói bừa.

Trương Nhữ Lâm cũng cười hỏi Trương Nguyên:

- ngươi là con trai của Trương Thụy Dương?

Trương Nguyên đáp:

- Vâng ạ Trương Nhữ Lâm gật đầu:

- Trước đó có nghe nói ngươi có tật về mắt, xem ra cũng không có vấn

đề gì lớn lắm, đã nhập học đọc sách chưa?

Trương Nguyên nói:

- chưa ạ Trương Ngạc đứng ở phía sau Trương Nguyên xen vào nói:

- Ông nội, Giới tử có khả năng nghe bằng tai thì nhớ thuộc lòng, đây là

bản lĩnh có được sau khi bị bệnh ở mắt, hắn còn có thể bịt mắt đánh cờ, cờ
tướng, cờ vây đều có thể.

Không biết tại sao, hiện nay Trương Ngạc rất thích thổi phồng Trương

Nguyên? Hay nguyên nhân vì nếu thổi phồng Trương Nguyên lên, bản thân
gã sẽ không đến mức hay bị đem ra so sánh?

Trương Nhữ Lâm cũng không tin lời của Trương Ngạc, đứa cháu này

ngoan cố khác người, khiến gã đau hết cả đầu, Trương Nhữ Lâm trừng mắt
nhìn Trương Ngạc một cái nói:

- Quyển sách gối đầu giường của ta ngươi đem đi đâu rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.