LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1682

- Tiểu quỷ, lại dám đùa giỡn thầy giáo. Ta già yếu rồi, ta sợ thi cử khó

khăn, sợ con đường làm quan nguy hiểm, liền đốt bỏ cái mũ của nhà Nho,
chẳng qua chỉ là sống cuộc sống tạm bợ mà thôi, làm sao cho là kỳ nam tử
được.

Vương Quan nói:

- Kỳ nam tử cũng không phải là chỉ có mỗi một dạng, Mi Công là kỳ

nam tử, Lý Trác Ngô cũng là kỳ nam tử.

Trần Kế Nho cười nói:

- Thế gian này có biết bao nhiêu nam tử, Trác Ngô đã qua đời rồi, còn

Mi Công ta cũng đã già, không biết làm thế nào đây?

Vương Quan cười nói:

- Con sẽ đi khắp nơi để tìm kiếm, tìm không được, thì về núi Xà, đã có

Mi Công thương yêu con.

Trần Kế Nho lắc đầu cười, nói:

- Vương Quan, nếu như trò có thể tìm được một chốn nương tựa tốt, thì

trò sẽ may mắn hơn rất nhiều cô gái trên thế gian này đấy, bởi vì trò có thể
tự mình lựa chọn vị hôn phu, mặc dù không thể làm vợ cả, nhưng chỉ cần
tâm đầu ý hợp, với trí thông minh và tài mạo của trò, chắc chắn sẽ được
sủng ái.

Vương Quan mỉm cười nói:

- Nếu gặp phải người vợ cả ghen tị, chẳng phải sẽ rất khổ ư.

Trần Kế Nho nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.