LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1882

- So với Phích bà bà thì còn kém xa.

Chính lúc này chợt nghe thấy một tiếng vang, một con thuyền nhỏ dài

trượng tám đang cập bờ bên cạnh thuyền đu, thấy một sĩ nhân khoảng
chừng ngoài ba mươi tuổi, mình vận áo dài màu xanh ngọc lên bờ, nói:

- Ở lại đây dùng cơm đã rồi mới đi Thanh Phổ.

Vương Vi nghe giọng nói có chút quen thuộc, ngẩng lên nhìn, liền nhận

ra đó là Phạm Hiếu Liêm ở Tô Châu, mấy năm trước đã đến “U Lan Quán”
ở Nam Kinh Cựu viện thăm mẹ nuôi của nàng là Mã Tương Lan, lúc đó
nàng mới mười ba tuổi. Phạm Hiếu Liêm lúc đó được Vương Đăng ở Tô
Châu nhờ mang tác phẩm mới của mình là <Thái bào ký> tới cho Mã
Tương Lan. Vương Đăng là tài tử trong lòng Mã Tương Lan, nhưng khi đó
đã ngoại thất tuần, tóc đã bạc trắng hết cả.

Vương Vi thích nhất là giao du, vội kêu:

- Phạm Hiếu Liêm, tiểu nữ Vương Vi xin cúi chào.

Phạm Văn Nhược đang đứng bên bờ sông liền quay người lại, nhìn thấy

nửa người trên của một nữ lang dung mạo xinh đẹp lộ ra bên ngoài cửa sổ
mui thuyền của con thuyền đu nọ, miệng cười tươi tắn. Phạm Văn Nhược
cảm thấy lạ mặt, vái chào nói:

- Tiểu nương tử nhận ra Hứa Văn Nhược ở Trường Châu này sao?

:

- Trương tướng công, nữ lang nhà tôi đã đến, đang đợi dưới tán cây

hương thung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.