LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1945

Mục Kính Nham thấy không còn gì cần nói nữa rồi, nên vẫy vẫy tay với

con gái.

Gió thổi buồm căng, thuyền đu nhanh chóng ngoặt qua khúc sông,

không còn nhìn thấy bến cảng Trinh Phong Lý nữa. Mục Chân Chân thẫn
thờ đứng nơi mui thuyền, hướng mắt nhìn về vùng sông nước càng lúc càng
xa nơi kia, nước mắt chảy không ngừng. Đột nhiên bàn tay bị ai đó nắm
chặt, tiếng thiếu gia vang lên:

- Chân Chân đừng buồn, tòng quân lập công là mong ước của cha

ngươi, nếu không thử sức một phen, cả đời ông ấy sẽ không cam đâu.

Mục Chân Chân khẽ nghiêng đầu lại nhìn thiếu gia, hai mắt ầng ậng

nước, gật đầu “ừ” một tiếng, trong lòng cảm thấy yên tâm phần nào. Nhưng
ánh mắt nàng vẫn hướng về phía bến cảng Trinh Phong Lý trông ngóng, cứ
như thể cha nàng có thể sải bước đuổi kịp tới không bằng.

Thuyền đu đi vào sông Bạch Hiện, nữ lang Vương Vi đi đến khoang

sau, nói với Mục Chân Chân:

- Chân Chân muội muội, đến khoang của ta nói chuyện một chút có

được không?

line-break'>

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.