LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1968

Trương Nguyên không đi tìm nữa, mà ở lại bên hồ luyện hai lượt Thái

Cực Quyền, rồi lại nhảy cao túm cành liễu.

Lúc Trương Nguyên luyện quyền, Vương Vi ở phía xa nhìn qua, cảm

thấy rất tò mò, rất hiếm có thư sinh nào lại có sở thích luyện quyền cho
khỏe. Ngô Hưng Mao công tử có thích đọc binh thư chứ cũng không luyện
quyền. Trương Giới Tử này thật là bậc kỳ nhân, vẻ ngoài nho nhã lễ độ, ôn
nhu đôn hậu, nhưng lại có thể chọc cho Đổng Hàn Lâm tức đến ói máu, lập
ra Hàn Xã, rồi chuẩn bị xây dựng thư cục. Trương Giới Tử này tuyệt đối
không phải hạng người tầm thường, là người lòng nuôi chí lớn vậy.

Bên kia, Trương Nguyên vừa luyện tập xong, quay đầu lại đã thấy Mục

Chân Chân đang đứng dưới gốc cây phong liễu, cánh tay trái có đeo một
chiếc giỏ trúc, đang nhìn hắn với chút ngượng ngùng pha lẫn mừng vui,
Trương Nguyên nói:

- Chân Chân ngươi chạy đi đâu vậy, để ta tìm mãi?

Mục Chân Chân đáp:

- Nô tỳ ở ngay sau khu rừng nhỏ này, thiếu gia rửa mặt đi.

Vừa nói vừa bước đến, lấy từ trong giỏ trúc ra nào là bột đánh răng,

khăn khô. Trương Nguyên thấy mấy lọn tóc của nàng còn dính bết trên
trán, mồ hôi lấm tấm, thầm nghĩ chắc nàng đã luyện Tiểu Bàn Long Côn
một lúc lâu rồi.

Trương Nguyên đưa cành liễu lên nhai, hỏi một câu chẳng ăn nhập gì:

- Chân Chân, bây giờ ngươi thấy khá hơn chưa?

Mặt Mục Chân Chân lập tức đỏ bừng, cặp đùi săn chắc tròn lẳn không

khỏi kẹp chặt, trống ngực đập dồn dập: thiếu gia biết được điều gì rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.