LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1979

bản này, Dương Thạch Hương cũng chẳng tỏ vẻ gì, hóa ra là vì danh tiếng
tiểu thuyết gia thông tục của Phùng Mộng Long chưa hiển lộ. Chậc, lần này
thì bị ta làm rõ rồi nhé”

Hắn nói:

- Tại hạ cũng là nghe người khác nói thế, không dám chắc chắn.

Lại hỏi:

- Lục Thiên Quán chẳng phải do Phùng Thị mở ra sao?

Phạm Văn Nhược nói:

- Phùng Mộng Long ư, sao có thể mở được Lục Thiên quán to như thế

được. Lục Thiên quán đó do một người kinh doanh sách ở Huy Châu (phần
sau của truyện gọi tắt là Huy thương) mở, vị này của cải hùng hậu, lại giỏi
làm ăn, trong một thời gian ngắn, Lục Thiên quán đã trở thành hiệu sách
lớn nhất ở phủ Tô Châu.

Trương Nguyên thầm nghĩ:

- Hàn Xã thư cục muốn trở thành thư cục lớn nhất Giang Nam, Lục

Thiên quán nhất định sẽ không bỏ qua, đây là đối thủ cạnh tranh, phải nghĩ
cách đưa được Phùng Mộng Long về Hàn Xã thư cục, chứ Phùng Thị cả
đời cũng không trúng cử, không bằng khuyên gã nên bằng lòng bỏ cuộc mà
chấp nhận sáng tác các thể loại văn chương thông thường.

Việc chưa làm, thì đừng có nói trước, Trương Nguyên nói:

- Phạm huynh còn chần chừ với việc tham gia Hàn Xã thư cục cũng là

chuyện thường tình. Phạm huynh có thể từ từ xem xét, xem Hàn Xã thư cục
phát triển thế nào, Hàn Xã thư cục lúc nào cũng hoan nghênh Phạm huynh
gia nhập, năm nay hoặc năm sau lúc nào cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.