LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2010

- Lão già đáng ghét, ỷ vào chút tiền thối nát này cưỡng ép chia rẽ tình

nhân. Giờ thì có người chết rồi, đừng hòng đi, mau đến gặp quan, không
phải ông muốn gặp Trần tri phủ ư, giờ đi nào!

Nói rồi y sai a hoàn vào trong xem Tuệ Nương có cứu được hay không.

Hôm trước khi Chúc Triều Phụng bàn việc chuộc thân Hầu Tuệ Khanh

với Vương Lục Ma, lão đã biết có tú tài họ Phùng muốn chuộc thân cho
nàng ấy. Phùng tú tài ra tám trăm lượng, Chúc Triều Phụng muốn có bằng
được nên lập tức tăng lên một ngàn sáu trăm lượng. Tú bà yêu tiền, đương
nhiên phải bức Tuệ Nương gả cho Chúc Triều Phụng rồi.

Chúc Triều Phụng chỉ cười lạnh, lão dễ gì bị dọa đến thế. Lão lường

trước đây là Vương Lục Ma cùng mấy tú tài hợp kế lừa tiền lão, không sớm
không muộn lại tự vẫn vào lúc này, lão nói:

- Vậy gặp quan nói rõ đi, ta không sợ ai hết.

Trần sinh đồ tức giận nói:

- Đồ gian thương, bức chết người ở phủ Tô Châu ta rồi còn dám lớn lối,

ta đi gọi người tới.

Dứt lời y xoay người rời đi.

A hoàn khi nãy lao ra hét lên, mặt sợ đến tái nhợt:

- Tuệ Nương tắt thở rồi, người không động đậy gì hết!

Chúc Triều Phụng thấy thần tình a hoàn không chút giả dối, tức thì liền

hoang hoang:

- Can gì đến ta, giờ đến quan phủ nói rõ đi.

Lão vừa nói vừa ngồi vào trong kiệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.