LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2079

Mục Chân Chân nghĩ đến sự đau đớn lúc ban đầu, chần chừ một chút,

rồi liền xấu hổ “ừ” một tiếng, thiếu nữ này luôn ngoan ngoãn phục tùng
thiếu gia.

Thuyền rất lớn, không đến mức vì một chút chấn động nhỏ đó mà lắc lư,

lần này Trương Nguyên thong thả một chút, múa may rất lâu, Mục Chân
Chân cũng cảm giác được sự khoái lạc. Hai người tận hứng, ôm nói chuyện
một lúc, Trương Nguyên buồn ngủ, ngủ rất say, Mục Chân Chân nhất thời
không ngủ được, trợn mắt nhìn dáng vẻ ngủ của thiếu gia, nhẹ nhàng đặt
môi vào môi thiếu gia hôn một cái, rồi rụt cổ lại, cười không tiếng động,
trước kia đều là thiếu gia hôn nàng, đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn
thiếu gia.

Vừa không ngủ được, Mục Chân Chân liền nhẹ nhàng đứng dậy đi tắm,

mặc quần áo vào, lại mượn ánh trăng bên ngoài lau sạch chiếu. Lúc này đã
là canh ba, có chút lạnh lẽo, liền đắp chiếc thảm lên người thiếu gia đang
ngủ say, lúc này mới nằm bên cạnh Trương Nguyên ngủ, trong lòng ngọt
ngào, nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Trời còn chưa sáng, bến tàu đã bắt đầu huyên náo, Mục Chân Chân ngủ

muộn vẫn dậy sớm, Trương Nguyên cũng dậy rồi, cười hỏi nàng:

- Chân Chân vẫn tốt chứ?

Mục Chân Chân đỏ mặt, không biết thiếu gia chỉ tới cái gì, liền hàm hồ

suy đoán rồi ừ một tiếng, vội vàng đi rửa mặt thu dọn đồ đạc. Đêm nay phải
chuyển tới căn nhà thuê dưới chân núi Kê Minh, còn nữa, hôm nay là sinh
nhật của thiếu gia, nàng phải làm mì trường thọ cho thiếu gia, việc không ít,
thiếu nữ này tuy cơ thể có chút không khỏe, nhưng trong lòng tràn đầy
niềm vui, cả người đều tràn đầy sức sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.