LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2120

sinh ở Quốc Tử Giám cũng trở thành hoang phế, thì giám sinh đào tạo ra
chỉ toàn là những văn nhược thư tay trói gà không chặt. Trương Nguyên
nói:

- Hãy dẫn ta đến trường bắn.

Rồi quay sang hỏi Nguyễn Đại Thành:

- Nguyễn huynh đi cùng không?

Nguyễn Đại Thành cười nói:

- Thế nào, Giới Tử huynh muốn học bắn tên sao?

Trương Nguyên nói:

- Cả ngày đọc sách, tay mỏi lưng đau, phải học cưỡi ngựa bắn cung một

chút cho cơ thể cường tráng.

Nguyễn Đại Thành có chút hứng thú nhìn Trương Nguyên, người này là

một thiếu niên thông minh sắc sảo, từng đỗ Tam Nguyên, cách nghĩ sâu xa
không giống người bình thường. Ngoài Trương Nguyên ra, Nguyễn Đại
Thành chưa thấy người tú tài nào sáng sớm rời giường đi luyện quyền đến
toát mồ hôi cả, nói:

- Tốt lắm, cùng đi.

Người chấp dịch đưa Trương Nguyên, Nguyễn Đại Thành đi ngang qua

vườn rau tới trường bắn. Trường bắn này có hình thoi, dài ba trăm thước,
chiều rộng hai trăm bốn mươi bước, một bước năm thước. Tính ra đông tây
là một trăm năm mươi trượng, nam bắc là một trăm hai mươi trượng, nơi
này có vị trí vô cùng rộng lớn. Nhưng vào lúc này, thời tiết cuối tháng sáu
rất nóng, trường bắn rộng lớn này sát với phía nam của khu vườn rau, chỗ
đó trồng toàn dưa, còn lại những nơi khác cỏ hoang mọc đầy rất hoang phí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.