LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2349

không hề có động tác dư thừa, giống như là làm nhiều nên đã quen tay, có
một cảm giác rất đẹp. Trương Nguyên không cùng đi xem Mẫn Vấn Thủy
pha trà bởi vì Vương Vi đang nói chuyện với hắn.

Hoàng hôn đã buông xuống, quán trà đã không còn khách đến nữa,

Vương Vi và Trương Nguyên đứng trước cửa sổ, cây bưởi sum suê quả bên
ngoài cửa sổ trĩu cành, chóp mũi có thể ngửi thấy mùi hương thoang
thoảng. khóe miệng Vương Vi hơi cười, thấp giọng hỏi:

-Giới Tử tướng công, hôm trước hai người và Vấn lão ngồi cùng thuyền

trở về đã nói gì với nhau vậy, tại sao Vấn lão nói là hai người ba hoa khoác
lác nên không muốn tiếp đãi hai người?

Đêm hôm đó khi thuyền đến nơi Trương Ngạc nói chuyện có chút tục

tĩu, Trương Nguyên cười đáp:

-Cũng không có nói gì, đơn giản chỉ là nói vài câu vui đùa mà thôi.

Vương Vi liếc đôi mắt đẹp nhìn Trương Nguyên:

-Các người... có phải lấy tiểu nữ ra giễu cợt hay không?

Trương Nguyên vội nói:

-Không có.

-Phủ nhận nhanh thế?

Vương Vi cười cười, không hỏi thêm nữa, đứng bên cạnh Trương

Nguyên ngắm hoàng hôn đang dần nhuộm đỏ ngoài cửa sổ, làm mờ đi ngọn
núi phía xa, những con sóng xanh nhòa dần. Những quả bưởi đung đưa ẩn
mình trong sắc trời xám dần, Vương Vi nhẹ nhàng ngâm:

- Thu phong đái tảo hàn, xuy quân lân gia thụ. Diệp diệp vọng viễn xuy,

tại quân giai hạ ngộ. Bản dữ diệp tương biệt, phiêu yên tường ngõa phó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.