LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2352

tài tình, dưới Công An Tam Viên, vì thế không khỏi thể hiện sự chua chát
bần cùng, hơn nữa lại quá yêu cầu sự hiểm hóc đến nỗi câu chữ cũng bị
câm, văn chương vụn vặt.

Đây là lời bình của Tiền Chung Thư đối với Đàm Nguyên Xuân và

Chung Tinh trong “Đàm nghệ lục”. Trương Nguyên đã từng đọc qua lời
bình về “Đàm nghệ lục” của Chu Chấn Phủ, và vẫn còn khắc sâu trong trí
nhớ. Vương Vi im lặng, suy nghĩ về thơ Chung, Đàm, đích thực là có căn
bệnh như thế nhưng lại nói:

-Giới Tử tướng công tuy nói rất có lý nhưng có hơi nghiêm trọng một

chút, Lý, Đỗ, Âu, Tô, ba nghìn năm cũng có được mấy người?

Trương Nguyên cười nói:

-Nói cũng đúng?

Thầm nghĩ:

“Chuyện này cũng không thể trách ta được, “Đàm nghệ lục” là tác phẩm

nghiên cứu từ trước của Tiền tiên sinh. Lúc đó Tiền tiên sinh tài khí bay
cao, phân tích rõ ràng linh hoạt, sắc bén, bộc lộ tài năng, so với sự hùng
hồn tiên phong, bác đại uyên thâm của “Quản trùy biên” đời sau có phần
không giống. Ừ, “Đàm nghệ lục” là Tiền tiên sinh viết tại Cô đảo ở Thượng
Hải thời kháng chiến, “Quản trùy biên” sáng tác trong cuộc cách mạng đại
văn hóa, đều là những thời điểm gian nan cực khổ nhất, chuyện này chắc
chắn cũng đã bị một số người coi khinh, không cầm nổi thương đao, không
ra sức lên án mà lại viết những thứ đó thì có tác dụng gì chứ? Cũng giống
như ta biết rõ ba mươi năm sau phải nước mất nhà tan, hoàng hôn hôm nay
lại luận thơ cùng với danh kỹ Tần Hoài là Vương Tu Vi, danh gia trà đạo
Mẫn Vấn Thủy phòng kế bên đang tao nhã pha trà, bầu không khí rất thanh
thản, phong nguyệt vô biên, với một số người có lẽ cho ta là không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.