LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 277

Trương Nguyên, gã quát:

- Tên tiểu tử này ăn nói bậy bạ gì thế? Đừng xía mũi vào chuyện của

bọn ông, về nhà bú ty mẹ đi!

Mấy tên “vô lại” này không phải là cường đạo, bản lĩnh duy nhất của

chúng chỉ là dùng “võ mồm” để dọa nạt người khác mà thôi.

Cô gái núp trong bụi cây bị hai tên “lưu manh dởm” ép đến đường cùng.

Không thể chạy thêm được nữa, cô run rẩy hét lên:

- Cấm lại gần! Đừng... đừng có ép ta. Ta... ta sẽ... sẽ đánh người đấy.

Gã Lục Hổ cười một cách dâm đãng nói:

- Hô hô, tiểu mỹ nữ cũng biết đánh người cơ đấy? Khá lắm, thế lại đây!

Lại đây đánh anh đi!

Tứ Hổ quát lớn:

- Tiện nhân, mau ra đây!

Gã vừa nói vừa kéo tay cô gái ra, nhất định lôi cô ra cho bằng được.

Không ngờ cô gái cũng không vừa, vùng vằng hất ngay gã Tứ Hổ kia ra,
cánh tay cô dường như có một sức mạnh kì lạ.

Tứ Hổ lảo đảo thiếu chút nữa ngã nhào. Gã tức giận càng quát lớn:

- Giỏi lắm, con tiện nữ kia! Nhìn thế kia mà khỏe ra phết! Được, ông

không tin là không lôi được mày ra...

Nói rồi gã lao vào, không chút kiêng dè nắm chặt lấy cánh tay cô gái

kéo mạnh.

- Đừng ép ta. Ta sẽ đánh người thật đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.