LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 279

Trương Nguyên đáp:

- Thật. Cứ đánh đi, dùng cả chân cả tay mà đánh...

Cô thiếu nữ đó nói:

- Vậy coi như là cậu đánh đó nhé. Không liên quan gì đến ta.

- Được. Coi như là ta đánh. Gặp quan cũng nói như thế.

- Ngươi bảo gì cơ?

Nhị Hổ hung hăng tiến lại gần Trương Nguyên.

Trương Nguyên đã nghe thấy có tiếng người từ dưới núi chạy lên. Nhịn

gì thì nhịn chứ bị mắng là con lừa trọc đầu thì đến Phật tổ đại từ đại bi cũng
khó có thể nuốt trôi cục giận to tướng này. Các hòa thượng nhanh chóng
chạy lên xem thật hư ra sao.

Thấy Nhị Hổ hùng hổ bước tới, Trương Nguyên vẫn đứng nguyên tại

chỗ không hề nao núng, nói:

- Ngươi cứ thử động tới ta xem, ta dám đảm bảo từ này về sau. Ngươi

đừng mơ có chốn dung thân ở cái huyện Sơn Âm này.

Nhị Hổ nghe vậy thì không dám tiến lại nữa, nhưng bề ngoài vẫn phải

cứng miệng:

- Liên quan đếch gì đến mày. Con tiện nữ này năm lần bảy lượt lừa tiền

của ông, lẽ nào không bị trừng phạt hay sao?

Rồi gã quay sang chỗ bụi cây quát lớn:

- Hai thằng phế vật vô dụng kia, cả buổi vẫn chả tóm được một con nhãi

nhép...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.