LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 357

Trương Nguyên nhìn theo hướng Vũ Lăng chỉ, chỉ thấy một thiếu nữ

đầu quấn khăn màu lam, mặc váy màu đen bình thường, dáng nhanh nhẹn
như một chú nai đang chạy tới. Trước khi chạy đến gần, phấn khởi kêu một
tiếng:

- Trương thiếu gia.

rồi cô quỳ gối vạn phúc thi lễ.

Trương Nguyên cười nói:

- Cẩn thận, đừng đề quýt trong sọt lăn ra ngoài.

Thiếu nữ đọa dân Mục Chân Chân mỉm cười, giơ ngược tay ra sau lấy

vài trái quýt từ trong sọt ra, một tay đưa cho Trương Nguyên, một tay đưa
cho Vũ Lăng:

- Trương thiếu gia, mời ăn quýt.

Trương Nguyên quan sát Mục Chân Chân, chiếc váy của đọa dân thiếu

nữ tuy đã cũ nhưng rất sạch sẽ, còn có mùi thơm của quýt, mái tóc dài hơi
vàng của nàng búi cao như các cô gái đoạ dân thông thường, không biết
con mắt thời này của con người bị làm sao mà, dùng kiểu tóc này làm kiểu
tóc của đọa dân, đối với Trương Nguyên, kiểu tóc này rất đẹp, rất có thể trở
nên thịnh hành, rất có phong thái thoải mái của con gái người Hồ, hơn nữa
Mục Chân Chân lại có làn da trắng, chiếc váy đen đã cũ trên người nàng
giống như một bình sứ tinh mỹ, bởi vì phải di chuyển nên nhất định phải
bao thêm một ít cây cỏ mục nát xung quanh để tránh hư hao. Ai cũng biết
đằng sau những cây cỏ bao quanh kia đó là một bình gốm trắng mịn tuyệt
đẹp.

Mục Chân Chân nhìn thấy Trương Nguyên, trong lòng vốn đang rất vui

sướng, thấy Trương Nguyên nhìn lại mình nàng liền xấu hổ, hàng lông mi
rủ xuống, hai tay vẫn giơ như vậy, lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.